Monitor MOD
Tổng số bài gửi : 102 Join date : 02/06/2011 Age : 33 Đến từ : HCE
| Tiêu đề: Gởi gió những yêu thương ... Sat Jul 16, 2011 11:11 am | |
| - Trích dẫn :
- Mai đi Mùa Hè Xanh rồi, suy nghĩ mãi, quyết định viết vài dòng cho những người bạn thân yêu trước khi lên đường làm nhiệm vụ trong vòng một tháng.
Không biết cái chất "xanh" của mùa hè năm nay sẽ như thế nào nhỉ? có khác với những ngày hè khác không? có còn những hồn nhiên, ngây thơ đến lạ của một cậu bé tỉnh lẻ không? Uk, lớn rồi, đã không còn đủ tiêu chuẩn để chơi những trò chơi bắn bi, lò cò, nhảy dây, hay bịt mắt bắt dê nữa. Cũng đủ lớn để không còn sợ hãi nỗi khi thiếu vắng đi bàn tay chăm sóc của ta mẹ nữa. Đi xa - cũng đâu phải là lần đầu tiên đâu. Người ta hay nói cái gì lần đầu tiên thì đều gây nên một trạng thái tâm lí như thế. Nhưng cũng có lẽ đây là "cái trinh" của một người biết sống và suy nghĩ vì mọii người, vì xã hội nhiều hơn bản thân đến thế.
Chưa đi, thế mà từ ngày đăng kí, đã bao nhiêu người chửi là khùng, là điên, là rởm, rửng mỡ. ... Cũng thể thể nào biện hộ cho cái tôi mà trách những lời góp ý ấy được. Họ nói đúng, nhưng chỉ là một khía cạnh nào đó trong cuộc sống, trong cách suy nghĩ thôi, không thể đánh đồng một mục đích này với một mục đích khác được. Vì đã là mục đích thì đều đi đến cái hay, cái đẹp, cái hoàn mỹ. So sánh làm gì cơ chứ, vì mọi sự so sánh đều khập khiễng kia mà...
Người ta gọi mình là chiến sĩ, chiến sĩ lận cơ đó,,,, hihi, không còn là chú nhox hay là một thằng sinh viên nữa. Nghĩ thế mà thấy trách nhiệm mình cao cả quá. Từ ngày lên thàn phố, mình thấy nhiệm vụ mình cho cuộc sống, cho bạn bè, cho mọii người, cho cộng đồng của mình được cháy sáng thêm. Mình thêm yêu công việc, yêu cuộc sống, yêu trường lớp, yêu bạn bè, yêu những hoàn cảnh trong cuộc sống này hơn. Thấy có lỗi quá, vì từ trước nay mình sống sao không biết vậy mà cứ khư khư cho bản thân mình thôi chứ?
Hổ thẹn với đất trời vì chưa ôm trọn được giang sơn (cái này hơi đâm hơi, cưa bom hay chém gió quá thì phải< ,)
Hỡi những bạn sinh viên, các chiến sĩ tâm hồn, chiến sĩ trên mặt trận tri thức, hãy đứng thẳng lên, chiến đầu thật ngoan cường, chiến đầu thật mạnh mẽ và kiên gan, chiến đầu vì cuộc sống, vì tương lai, vì tình yêu thương và lòng nhân ái, tình người dành cho nhau..
Lên đường thôi nhé, ra đi vì lí tưởng cao đẹp, dù có hy sinh, hay ngả xuống (vì một cô gái đẹp nào đó...kaka) thì mình vẫn nhớ về tất cả các chiến sĩ CXN 6/2. dù có tung gươm chém gió, có quăng lựu đạn giữa chiến trường sắc đẹp, thì tui vẫn nhớ về ai đó. Và đặc biệt là một người lớp mình lắm.
Ấy! bây giờ chỉ dám gọi là Ấy, nhưng trong tận sâu trái tim. Mình muốn được gọi lên một tiếng EM. EM CÓ CHỜ, CHỜ ĐỢI ĐƯỢC KHÔNG?? (sến quá ! thôi kệ, dẫu sao đó cũng là tiếng thét của trái tim, kakka) | |
|